dimanche 5 juillet 2015

Biển Đông: Tâm bão chính, chiến trường thế giới (bài 4) - David Thiên Ngọc (Danlambao)

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhj1rBr3iMx3GfhgYOTBzYvSC77fqNsPKD9xLgha-NYR6G5FSed6RghgEy8B46XXJ7K1WDkTJIU6vBMPLKLbfEmYGGFr6AtAjRBMtzErzOyKWaf6uQG5mJvKcPFwc9UdKpfkgkpajR93a0/s1600/tmp-danlambao.jpgVề chuyến Mỹ du của TBT đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng

Thực ra chuyến Mỹ du của Tổng Trọng chỉ mang tính biểu tượng và hình thức chứ nó không có cái tầm của một chính khách với ý nghĩa yếu nhân bước vào Nhà Trắng trước sự nghinh đón trọng thị của chủ nhân tòa Bạch Ốc để đem lại những thành tựu về chính trị, kinh tế xã hội trong tương lai cho cả hai nước. Bởi các lẽ sau:

- Với tình hình chính trường lẫn chiến trường (có thể xảy ra) trên thế giới hiện nay thì VN trong trận thế Biển Đông chỉ được xem là quan trọng đối với Tàu cộng (Tc) còn đối với Hoa Kỳ thì chỉ ở “tầm trung”. Trong tầm nhìn của Tc, Biển Đông là chìa khóa để bước lên thế thượng phong ở chính trường lẫn thương trường thế giới và từ đó sẽ có cơ hội thực hiện “giấc mơ Trung Hoa” và tranh ngôi siêu cường số 1 của Mỹ. Muốn đạt được ước mơ này thì trước hết Tc phải thu phục VN vì rằng VN có vị thế chiến lược quan trọng trên bàn cờ Đông Hải với các tiền đồn Hoàng Sa, Trường Sa là những nút chặn kiểm soát lộ trình hàng hải quốc tế, đồng thời nó là tiền đồn ở vị trí chiến lược quân sự mà không thể thiếu nếu Tc muốn vươn ra xa hơn trên bước đường chinh phục thế giới, thực hiện mộng bá quyền. Chính vì những điểm trên mà Tc lẫn Nga mới vội vã lôi kéo Hà Nội vào trục ác hầu cản trở bước chuyển trục của Mỹ về Châu Á-TBD. Nhưng trong thẳm sâu thì Hà Nội cũng chỉ là quân cờ trong tay Nga-Tàu như từ tiền bán thế kỷ 20.
Đối với Hoa Kỳ, VN cũng là một trong những tiền đồn quan trọng để ngăn chặn bước tiến của Tc nhưng nó không là tất cả, không ở tầm “huyết mạch” vì rằng Mỹ đã có phòng tuyến trục eo biển malasca với Malaysia, Singapore, Indonesia... nhưng dầu sao cái tiền đồn VN cũng cần có vì lẽ nó có đường biên giáp ranh với Tc cả trên bộ lẫn trên biển. Quan trọng hơn VN là cánh tay nối dài của Tc về ý thức hệ. Chính vì yếu điểm này nếu Mỹ tác động để VN ngã về phía mình thì đây chính là cú “chọt sườn” vô cùng khó chịu cho Trung Nam Hải và cũng làm giảm đi rất nhiều uy thế của Bắc Kinh trên trường Quốc Tế. Lo xa về tình huống này nên Bắc Kinh đã nghinh tiếp Nguyễn Phú Trọng với nghi thức nguyên thủ quốc gia bằng thảm đỏ trong chuyến “Bắc du” tháng 4 vừa qua và Tập Cận Bình cũng không quên trao cho Tổng Trọng “cẩm nan yếu lược” cho chuyến Mỹ du sắp đến. Nhưng trong tay Mỹ, VN cũng chỉ là quân cờ không hơn không kém. Nếu VN là quyền lợi cốt lõi của Hoa Kỳ thì trong 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao, thương mại... là thời gian cũng đủ để Hoa Kỳ thực hiện những gì cho lợi ích quốc gia mà đối với Mỹ không có kẻ thù truyền kiếp và rằng ý thức hệ khác biệt cũng chưa phải là rào cản không thể vượt qua nếu bên kia là quyền lợi. Bằng chứng là trên thế giới Mỹ vẫn ủng hộ những chính phủ độc tài nếu trong quan hệ có quyền lợi của Mỹ đi theo, từ đó vấn đề dân chủ và hồ sơ “nhân Quyền” đã trở thành thứ yếu. Có đặt lên trên bàn hội nghị chăng nữa thì nó cũng chỉ thể hiện tính nhân đạo mà thôi. Đối với VN cũng không là ngoại lệ. Nhưng mỉa mai thay chính quyền CSVN lại đem vấn đề “Tù nhân lương tâm” ra mặc cả và trao đổi (!?)

Thêm một gam màu không được tươi sáng trong bức tranh Mỹ du của Tổng Trọng là ông đang bước những bước đi cuối cùng trên chính trường VN. Và rằng Tổng Trọng không phải là con người bản lĩnh, quyết đoán, ông không có năng lực và tầm ảnh hưởng lớn trong hàng ngũ chóp bu của tập đoàn CSVN để có tiếng nói chi phối hoạt động của đảng cho dù không tại vị. Do đó không là nơi để Mỹ ký gởi những gì cần gởi để tạo ra sắc màu cần có cho đại hôi lần thứ 12 của đảng CSVN vào đầu năm 2016. Tuy nhiên TT B. Obama cũng phá lệ nguyên tắc ngoại giao mà tiếp ở Nhà Trắng một người đứng đầu đảng phái chính trị mà từ xưa giờ chưa có tiền lệ. Góc nhỏ này tôi sẽ đề cập ở phần sau trong bài này. 

Chuyến đi trên đe dưới búa và là yếu tố phân hóa nội bộ đảng CSVN

Tổng Trọng sau khi lãnh chỉ ở Bắc Kinh về và được Tâp Cận Bình trao “cẩm nang yếu lược” cho chuyến Mỹ du cùng nhiều điều răn cho lời ăn tiếng nói khi diện kiến TT Obama. Tuy thế Trung Nam Hải cũng vẫn không tin hẵn vào CS Ba Đình vì Hà Nội có truyền thống tráo trở, xảo trá và bản chất “hai lòng, đu dây chính trị” nên Bắc Kinh có bước đi táo bạo nham hiểm hơn là vươn vòi bạch tuộc HD 981 cắm sâu vào vịnh Bắc Bộ thuộc chủ quyền của VN đồng thời đẩy nhanh tiến độ và hoàn thành việc bồi đắp các đảo nhân tạo trái phép trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của VN. Cùng lúc, các đường băng cùng các cơ sở quân sự lẫn dân sự (trá hình) cũng đồng bộ song hành cùng các trang thiết bị quân sự sẵn sàng cho việc thao túng Biển Đông một cách ngạo mạng đầy thách thức. Trong mảng tối sáng này Bắc Kinh một mặt “đe” bè lũ Ba Đình cùng Tổng Trọng trong lúc chầu Nhà Trắng chớ “lơ đễnh lời răn” một mặt cũng bắn tiếng cho Washington biết rằng không ai có thể xen vào giữa mối quan hệ của hai đảng cộng sản anh em Tàu-Việt như trước đây tờ Hoàn Cầu Thời Báo đã khẳng định. 

Bước đi này có hai đích đến: Một là cho Tổng Trọng biết trước nếu có sanh lòng nọ kia... đi sai lề đã vẽ sẵn thì chuyến đi này của “Lú đại nhân” mà lối về là đường hầm tăm tối và tiền đồ lẫn hậu cứ cho mai sau đành nằm dưới chân núi Lão Sơn sum họp với hơn bốn ngàn binh sĩ. Hai là gởi đến cho Nhà Trắng một thông điệp rằng Biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa lẫn Ba Đình phủ đã thuộc về Đại Hán, do đó trước những động thái trên (Giàn khoan HD 981 cắm sâu vào vịnh Bắc Bộ, bồi đắp đảo nhân tạo trên các quần đảo của VN) mà Hà Nội câm miệng hến một cách ngoan ngoãn. 

Về phía Hoa Kỳ - không phải CSVN quá quan trọng trên chính trường thế giới hay Nguyễn Phú Trọng là yếu nhân có tầm ảnh hưởng đến mọi quyền lợi của Hoa Kỳ mà TT. Obama phải phá lệ nguyên tắc ngoại giao mời một vị chủ tịch của một đảng phái chính trị vào tiếp ở Nhà Trắng! mà nó có lý do riêng của nó. Mọi trận chiến trên toàn cầu dù lớn nhỏ xưa nay chưa bao giờ Hoa Kỳ chủ động châm ngòi, phát pháo lệnh khai hỏa chiến tranh nếu không ở trong thế chẳng đặng đừng, không còn sự lựa chọn mà luôn hiện diện tham chiến vào những giờ phút quyết định và ra đòn kết thúc. Còn lại đa phần là nắm vai trò kiến trúc sư và đạo diễn. 

Thế thì trong trận thế sắp diễn ra ở Biển Đông có liên quan gì đến chuyến Mỹ du của Nguyễn Phú Trọng? Thưa có! Chiến trận Biển Đông khó thoát khỏi xảy ra mà thế giới cho là cuộc chiến Mỹ-Trung. Thế nhưng hiện tại hai nhân tố trên bàn cờ trước mắt là Tàu cộng và Việt cộng còn Mỹ vẫn giữ vai trò đạo diễn đồng thời là kiến trúc sư. Với bề dày kinh nghiệm lẫn sự giàu có cùng đội ngũ tình báo quốc tế năng động (CIA), thông minh có nững pha xuất quỷ nhập thần khiến cho đối phương khó lường trước được. Lúc này Mỹ đã có những bước đi sinh động và thú vị theo tôi nhận định như sau:

Phân hóa nội bộ CSVN:

Trước khi đi vào phần này tôi xin mời độc giả xả stress đôi chút với câu chuyện mà ai cũng biết nhưng nhắc lại cũng thấy vui vui... 

Năm 2007, Nguyễn Minh Triết trong chuyến chầu Nhà Trắng vào những ngày cuối cùng trên đất Mỹ, Triết gặp mặt cộng đồng "khúc ruột ngàn dặm" ở Cali được các tên VC nằm vùng thực hiện nghị quyết 36 tổ chức. Sau những lời sáo rổng vô thưởng vô phạt tuy nhiên cũng chứa đựng nội dung “đạo đức giả” của tập đoàn CSVN nhưng không đến nỗi “lưu manh” như 4 tên tứ trụ Trọng, Sang, Hùng, Dũng hiện nay mà N. M. T đậm nét “thằng Cuội ngồi gốc cây đa” hay “Thằng Bờm có cái quạt mo” mà phát biểu ngu ngơ của kẻ bại não, đại loại rằng:

- Việt Nam-Cu Ba thay nhau thức ngủ canh giữ hòa bình thế giới (trời sinh ra như thế). 

- Phù Đỗng Thiên Vương sau khi dẹp giặc không màng danh lợi mà bay thẳng về trời vui thú điền viên…(ngụ ý chỉ mình sau khi mãn nhiệm về Sông Bé-Bình Dương vui thú điền viên mà không màn đến bạc vàng tham nhũng...)

- Các anh cứ vào nước chúng tôi mà đầu tư làm ăn... vì nước chúng tôi có nhiều gái đẹp (!?) Trời ơi! Sao không đem cái tính cần cù học hỏi, hiền hòa hiếu khách đậm nét nhân văn của người VN, đất nước giàu tài nguyên…được thiên nhiên ưu đãi ra mời gọi mà lại đem cái vốn tự có của gái Việt ra chào hàng với ý thức và hình ảnh “lầu xanh”? Trong lịch sử loài người chưa có một vị nào gọi là lãnh tụ mà ngu si như vậy! “Muốn làm nhục Quốc Thể cũng không ai làm hơn mấy ông bà này” (Ngô Bảo Châu)

- Và cuối cùng là ông ta nói qua cuộc Mỹ du lần này ông ta đã “phân hóa nội bộ Nhà Trắng” (!?). Ô lala...

Xin đi vào bài viết. 

Như ai cũng rõ nội tình đảng CSVN từ nhiều năm qua đã phân ra hai cánh rõ rệt mà nhất là trong mấy năm trở lại đây còn công khai đấu đá, quần thảo nhau không khoan nhượng đến độ đâm chém nhau lôi ra khỏi cửa động Ba Đình và đã có cảnh thủ tiêu, ám hại nhau gây ra những cái chết bất ngờ của các vị lãnh đạo cao cấp ở T. Ư và các vị tướng lãnh công an và quân đội, đầy bí hiểm và sặc mùi tử khí! Đó là cánh “đảng” còn gọi là “cung vua” đứng đầu là TBT Nguyễn phú Trọng nghiêng hẵn về thần phục Bắc Kinh và cánh “Lợi ích nhóm” còn gọi là “phủ chúa” đứng đầu là Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng với hình thức là cải cách và ngã về thân Mỹ. Nhưng thật ra cả 2 đều là cộng sản như nhau chỉ tranh quyền đoạt chức để lũng đoạn Quốc Gia, bóc lột nhân dân mà thôi. Để khoét sâu cái hố tử thần này với tầm nhìn của CIA và chính phủ Mỹ làm sao mà bỏ qua cơ hội để đưa CSVN gần hơn đến bờ vực cáo chung. 

Thế là TT. Obama phá lệ cho mời TBT Nguyễn phú Trọng và tiếp ở Nhà Trắng. Cánh “phủ chúa” Nguyễn Tấn Dũng mặc dù kết sui gia với cựu quan chức VNCH, có con gái “Phượng yêu” làm dâu công dân nước Mỹ và còn rất nhiều tài sản bất minh cùng những điều bí mật ở xứ Cờ Hoa bị hụt hẫn mất phương hướng và đinh ninh rằng Mỹ đã bắt tay với Tc mà bỏ rơi mình như hơn 40 năm về trước Nixon-Kissinger-Mao Trạch Đông-Chu ân Lai đã đi đêm đưa đến cáo chung chính thể VNCH. Với cái tầm của lớp 3 y tá rừng mới nghĩ vậy chứ đem mình ra ví với VNCH thập niên 70s thế kỷ trước thì thật là dốt nát. Do vậy theo tôi thì bài “giễu văn” mà N. T. Dũng đọc vào sáng ngày 30. 4 vừa qua không phải là không có chủ đích! Với chiêu này cái hố tử thần ắt hẵn bị khoét sâu và kết quả chắc không xa. Đến đây tôi thấy lời của Nguyễn Minh Triết quá đúng theo chiều ngược lại. 

Phân hóa Việt-Tàu

Cái mầm móng, bản chất điêu ngoa tráo trở một mặt hai lòng của CS Ba Đình luôn ở trong mắt của thiên triều. Do đó với việc phá lệ của TT. Obama tiếp Nguyễn Phú Trọng ở Nhà Trắng làm cho Bắc Kinh vốn ngờ vực Hà Nội lại càng ngờ vực hơn. Do đó mới có cảnh trước khi Tổng Trọng lên đường Mỹ du là nào giàn khoan HD 981 tái xuất giang hồ cắm sâu vào vịnh Bắc Bộ lãnh hải của VN và các hạng mục quân sự trên các đảo nhân tạo mới bồi đắp ở Hoàng Sa, Trường Sa được cấp tốc hoàn thành. Đây là việc làm “lộng giả thành chân” biến hư thành thật, biến ảo thành chân... đưa mọi việc trở thành sự đã rồi. Nếu Hà Nội vẫn câm miệng thì tránh sao khỏi cuồng phong của hơn 80 triệu nhân dân VN. Nếu ra mặt chống lại thì Bắc Kinh giương oai cơ bắp. Nói như tên thượng tướng Huỳnh Ngọc Sơn - Phó chủ tịch cuốc hội CSVN: “...Ai tài giỏi thì thử chỉ huy ra đó coi có thắng không?...” đây là lời báo trước của hành động kéo cờ trắng đầu hàng vô điều kiện của CSVN trước đội quân xâm lăng Phương Bắc. 

Với thế mạnh về mọi mặt so với VN và tính hung hăng có sẵn cùng cái đầu “Tào Tháo” thì chiêu bài phá lệ của TT. Obama là cái bẩy hữu hiệu khiến CS Bắc Kinh phải ra chiêu xóa sổ CS Ba Đình là không tránh khỏi. Lúc này đồng minh của Hoa Kỳ ở Châu Á Thái Bình Dương có đủ lý do để “Động Thủ” mà chưa cần đến Uncle Sam phải ra tay mà chỉ chờ giờ “G” để kết thúc. 

Còn tiếp... bài 5 “Quốc Tế hóa Biển Đông”. Kính mời quý độc giả. 
04.07.2015
David Thiên Ngọc
danlambaovn.blogspot.com