dimanche 30 août 2015

Nguyễn Viết Dũng, Người Mặc Quân Phục VNCH

Cờ Vàng: Hai Nghị Viên SJ Khiếu Nại Lên TT Obama

http://images.ngaynay.vn/t500/Uploaded/thutrang/2015_02_19/Dai_su_My_tai_Viet_Nam_Ted_Osius.jpgHai Nghị Viên SJ Khiếu Nại Lên TT Obama
.
San Jose (TH) – Trong một lá thư viết chung gởi cho Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama, hai nghị viên Nguyễn Mạnh và Nguyễn Tâm cùng ký tên để khiếu nại và yêu cầu có biện pháp kỷ luật nghiêm khắc với thái độ coi thường cờ vàng và quá coi trọng CSVN của ông đại sứ Ted Osius.
Trong bức thư được gởi đến tòa Bạch ốc hôm thứ Năm ngày 27 tháng 8 vừa qua, hai nghị viên gốc Việt đã dùng lời lẽ ôn hòa nhưng cứng rắn, vạch ra những sai lầm nghiêm trọng của ông Ted Osius khi đã mang trên vai áo huy hiệu của cờ CSVN để tiếp xúc với người Việt tị nạn cộng sản, và đã 3 lần yêu cầu dẹp bỏ cờ vàng vì ông ta không muốn bị chụp hình với lá cờ đó, viện lý do là ông sẽ bị mất việc.

Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn (1944-2015) - Nguyễn Hưng Quốc

Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn, tên thật Nguyễn Văn Hải, sinh năm 1944 tại Phan Thiết, mới qua đời ngày 4 tháng 8 vừa qua, cũng tại Phan Thiết. Trước năm 1975, ở miền Nam, ông chỉ xuất bản một tập thơ duy nhất, Chiến tranh Việt Nam và tôi (1972); sau năm 1975, sống trong nước, ông cũng chỉ in được một tập thơ, Ở đời như một nhà thơ Đông Phương (1995), trong đó có khá nhiều bài thơ đã in trong tập thơ đầu. Như vậy, Nguyễn Bắc Sơn làm thơ rất ít. Nhưng ấn tượng ông để lại lại khá lớn. Theo lời kể của Võ Phiến, trước năm 1975, cả Doãn Quốc Sỹ lẫn Chu Tử đều khen thơ Nguyễn Bắc Sơn “hay”. Bản thân Võ Phiến, trước năm 1975, trong cuốn Chúng ta qua cách viết (1972), khen bài “Chiến tranh Việt Nam và tôi” là “tuyệt diệu” (trang 228); sau năm 1975, trong cuốn Văn học Miền Nam – Thơ (1999), tiếp tục khen phong cách thơ Nguyễn Bắc Sơn là “độc đáo” (tr. 2927). Ở hải ngoại, năm 2005, đọc lại thơ Nguyễn Bắc Sơn, nhà phê bình Đặng Tiến cũng khen là “hay”, là “tài hoa”, là “thốn tâm thiên cổ”, “tấc lòng lưu vọng ngàn năm”.


Nguyễn Bắc Sơn, gã giang hồ hảo hán - Ban Mai

Ban Mai
Mười năm nhỉ, mười năm khuất nhục
Ngồi khua ly trong quán cô hồn
Cô độc quá người thanh niên khí phách
Trời đất bao la mà không chỗ dung thân.
Kỳ lạ nhỉ, giờ đây ta bỏ xứ
Theo trái phong du níu gió lên trời
Xin bái biệt cổ thành với nhà ga hoang không thiết lộ
Khói của chòi rơm, bãi cát trăng soi.
(Bỏ xứ - Nguyễn Bắc Sơn)