Một
buổi tối cuối năm đi dạo
một vòng trên net, tôi
vô tình sưu tầm được một
số hình ảnh mà những
người đăng lên cho là
ảnh vui cười. Mới xem
thì đúng là nhịn cười
không nổi, bà xã tôi
đang nằm ngủ giật mình
la lên tưởng rằng tôi
phát khùng giữa đêm
khuya. Nhưng một lúc sau,
suy nghĩ kỹ thì tôi cười
hết nổi rồi. Có nên cười
hay nên khóc ?. Cười vì
sự dốt nát, ẩu tả của
tác giả các bảng quảng
cáo, bảng hiệu, bài báo
trên hay khóc cho Tiếng
Việt của người Việt thời
nay ?
Theo tôi thì việc này nó có nhiều nguyên nhân sâu xa liên quan giữa người viết và người đọc, từ cách sống, cách nghĩ và mối quan hệ trong xã hội của người Việt chúng ta .
Theo tôi thì việc này nó có nhiều nguyên nhân sâu xa liên quan giữa người viết và người đọc, từ cách sống, cách nghĩ và mối quan hệ trong xã hội của người Việt chúng ta .
-
Cách sống và cách suy
nghĩ hiện nay :
viết chữ theo phát âm,
nói sao thì viết vậy,
không cần biết đúng hay
sai. Viết chữ không cần
biết đến chính tả và văn
phạm chỉ cần người ta
hiểu là được rồi. Đó là
hậu quả của mấy chục năm
trước, cách dùng chữ của
chính các cơ quan nhà
nước ta, lúc đó ai dám
lên tiếng sửa sai. Một
loạt các “
Cửa hàng thịt tươi sống
Phụ Nữ “, “
Cửa hàng chất đốt Thanh
Niên “, “
Cửa hàng May đo Thiếu
nhi “ tràn ngập
cả nước. Dân ta thì khi
đó chỉ cần đến đó sắp
hàng mua được là mừng
rồi, ai cần quan tâm đến
thịt của phụ nữ hay của
thanh niên, ai quan tâm
đến cửa hàng không đo mà
may được.