
Những ngày của Sài Gòn cuối tháng 4 năm 1975, tại căn cứ không quân
Tân Sơn Nhất, rất nhiều những chiếc trực thăng vội vã cất cánh rời khỏi
Việt Nam trong tình trạng hỗn loạn, không mệnh lệnh. Những chiếc phi cơ
rời đường băng mang theo hàng nghìn sĩ quan cùng gia đình, người thân,
và mang theo cả một thiếu tá Binh Chủng Không Quân VNCH. Để rồi 25 năm
sau đó, tiếng hát trữ tình, tha thiết của ông tiếp tục cất lên ở xứ lạ
với những bản tình ca da diết. Đó là cố danh ca Sỹ Phú.
Phố núi cao, phố núi đầy sương
May mà có em, đời còn dễ thương…
“Bản tính của anh, một bên là người lính, một bên là người tình. Người tình của đất nước, người tình của…của mình”