Người việt nam hèn hạ
Tac giả hanwonders
dimanche 30 août 2015
Mưa gió cuộc đời - hanwonders
Dạo
13- 14 tuổi, đêm có trăng tôi hay theo mấy thằng gần nhà ra vườn điều
rìa xóm để rình mấy cặp tình nhân hò hẹn. Chuyện âu yếm lén lút của họ
là trò cười tục tĩu của đám con trai mới lớn. Đến một đêm, chúng tôi bắt
gặp chị Hồng, con cậu tôi với một người đàn ông lạ. Chúng không chỉ
cười chị mà còn cười cả tôi. Từ đó tôi không đi theo chúng nữa. Và tôi
giận, tránh mặt chị Hồng, người mà từ trước đến nay tôi vốn rất khắng
khít.
Một
hôm chị chặn tôi trên đường đi học về, mặt chị hốc hác, mắt sâu hoắm.
Tôi bực vì lòng gợn lên ý nghĩ lý do sâu kín hàng đêm đã khiến chị tiều
tụy. Chị hỏi tôi sao dạo này lại ghét bỏ chị như thế? Tôi gằm mặt không
thèm trả lời. Ngẩng lên, thấy mắt chị đầy nước mắt.Đất nước tôi mỗi ngày là một tháng tư... đen - Người Đưa Tin (Danlambao)
Có lẽ đối với người miền Nam, tháng tư là tháng đau buồn nhất cho cả bên này lẫn bên kia, không cần Võ Văn Kiệt ca bài "Triệu người vui có triệu người buồn".
Cái ngày mà lẽ ra lòng dân quy về một mối để tái thiết đất nước, lại
chính là ngày bắt đầu cho "cuộc chiến lòng người" nghiệt ngã đến tận
ngày nay. Giá mà đảng cộng sản đối xử với quân dân cán chính VNCH cách
đúng nghĩa của kẻ chiến thắng bằng lòng bao dung sau ngày tàn chiến
cuộc, không vì lòng hận thù nhỏ nhen bởi mặc cảm thua sút để đạp người
dưới ngựa vì họ giàu có và văn minh hơn. Không sẵn sàng đốt cháy cả dãy
Trường Sơn để "Thống nhất" đất nước bằng cuộc chiến phi nghĩa làm hàng
triệu bộ đội sinh Bắc tử Nam, mà mục đích sau cùng chỉ để đánh cho Liên
Sô và Trung cộng như chính Lê Duẫn thú nhận.
Inscription à :
Articles (Atom)