dimanche 30 août 2015

Đất nước tôi mỗi ngày là một tháng tư... đen - Người Đưa Tin (Danlambao)

Có lẽ đối với người miền Nam, tháng tư là tháng đau buồn nhất cho cả bên này lẫn bên kia, không cần Võ Văn Kiệt ca bài "Triệu người vui có triệu người buồn". Cái ngày mà lẽ ra lòng dân quy về một mối để tái thiết đất nước, lại chính là ngày bắt đầu cho "cuộc chiến lòng người" nghiệt ngã đến tận ngày nay. Giá mà đảng cộng sản đối xử với quân dân cán chính VNCH cách đúng nghĩa của kẻ chiến thắng bằng lòng bao dung sau ngày tàn chiến cuộc, không vì lòng hận thù nhỏ nhen bởi mặc cảm thua sút để đạp người dưới ngựa vì họ giàu có và văn minh hơn. Không sẵn sàng đốt cháy cả dãy Trường Sơn để "Thống nhất" đất nước bằng cuộc chiến phi nghĩa làm hàng triệu bộ đội sinh Bắc tử Nam, mà mục đích sau cùng chỉ để đánh cho Liên Sô và Trung cộng như chính Lê Duẫn thú nhận.

"Thank You, America" - Cảm Ơn Nước Mỹ Tại San Jose

 

Lá Cờ Vàng và Ông Đại Sứ Ted Osius


"We Are Here" - Tự truyện của thế hệ người Việt thứ hai

http://www.rfa.org/vietnamese/programs/OverseasVietnamese/we-are-here-my-fami-courage-journey-survive-08212015124849.html/site_197_Vietnamese_412363-400.jpg/imageNguyễn Cát Thảo, luật sư trẻ Australia gốc Việt, ra đời trong trại tị nạn Sikiew ở Thái Lan sau  khi ba mẹ cô vượt đường bộ từ Việt Nam sang Kampuchia rồi đến được Thái Lan năm 1979.
Ba tháng sau khi cô chào đời, gia đình Nguyễn Cát Thảo được Australia nhận cho định cư. Năm 2004, khi đang còn học Trung Học, Nguyễn Cát Thảo là người đầu tiên gốc tị nạn được chọn làm đại diện giới trẻ Australia đến diễn đàn Liên Hiệp Quốc ở New York.
Năm 2015, kỷ niệm 40 năm người Việt bỏ xứ đi tị nạn, Nguyễn Cát Thảo ra mắt cuốn tự truyện We Are Here mà cô ấp ủ bao năm: