dimanche 5 juillet 2015

Dị ứng với chữ nghĩa! - Tạp ghi Huy Phương

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMN7ImYqAzf_eVXfVOEMJL6C0Mlhyphenhyphen6LHY57lKUsQPXiyaeiIgnxQoaA8u18jgdV35lqU1Cu_Cjl-5vqZyMEkDlIFWRkT9WdddgSumd_dTwLZZ4V5p2tcS7iW3BDTIoJUrkMbto1KzBmFdB/s1600/10509600_873569339337557_954695517092678189_n.jpgTôi đồng ý với nhiều người đã cho rằng không có ngôn ngữ việt cộng, ngôn ngữ miền Nam mà chỉ có ngôn ngữ Việt Nam và ngôn ngữ phát triển và đa dạng hóa theo thời gian. Nhưng là một người sinh ra và lớn lên, sống ở miền Nam ít nhất là nửa thế kỷ, tôi cảm thấy hụt hẫng và cảm thấy dị ứng với thứ ngôn ngữ hôm nay, nói rõ là thứ ngôn ngữ phát sinh ra từ sau ngày đại họa, khi mà việt cộng cai trị toàn bộ đất nước Việt Nam Cộng Hòa.

Trần Thị Đông Phương – Lên núi tìm chồng

1Ngọt bùi thiếp đã hiếu nam.
Dạy con đèn sách thiếp làm phụ thân.

(Chinh phụ ngâm khúc)
Sáu năm dài thật dài, ngày này qua tháng khác, tôi mong ngóng tin tức của chồng, biệt mù, không một ai trong tất cả những người đàn bà có chồng đang ở trại tập trung “cải tạo”, biết được chồng mình sống ra sao, khỏe yếu thế nào – mù tịt. Họa hoằn, tôi mới nhận được một mảnh giấy, với vài dòng như công thức định sẵn. Bao giờ cũng là… anh học tập tốt… lao động tốt… Em yên tâm, cách mạng rồi sẽ khoan hồng cho anh về với gia đình và trở thành người công dân tốt… Tôi thấy thật là mỉa mai và trơ trẽn, Tôi đang giữ trong túi 4 miếng giấy. Cũng chỉ có bấy nhiêu chữ, đến nỗi con trai út của tôi, cháu mới biết đọc mà cũng thuộc lòng tất cả thư bố gởi về.

Cây Cổ Thụ Của Tuổi Hoa Đã Ra Đi - Cam Li Nguyễn Thi Mỹ Thanh

https://vietbao.com/images/file/GP6EaKB-0ggBAB1c/image001.jpgNgười ta đọc được những dòng chia sẻ:
Ông Simon NGUYỄN BÍCH VÂN
Bút hiệu Nguyễn Trường Sơn, Hà Châu
Chủ bút BÁN NGUYỆT SAN TUỔI HOA
Giám đốc TỦ SÁCH TUỔI HOA
Đã mệnh chung vào lúc 12 giờ 45 trưa Thứ Tư 20 tháng 5 năm 2015 (giờ Paris), hưởng thọ 97 tuổi.
Tang lễ sẽ được cử hành tại Paris, Thứ Ba ngày 26 tháng 5 năm 2015.
Vâng, những dòng chia sẻ đơn giản, chứ không phải cáo phó, như một thông báo trong muôn vàn thông báo của đời sống, được đăng trên blog của tuoihoaonline.

Họa sĩ Vivi và bìa báo Tuổi Hoa

https://phayvantaynguyen.files.wordpress.com/2012/08/dscn2932.jpg?w=197&h=300Bán Nguyệt San Tuổi Hoa do một linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Sài gòn và một số nhà văn, nhà giáo thành lập từ năm 1962. Tờ báo này từng một thời là “món ăn tinh thần ” của lứa tuổi học sinh miền Nam Việt Nam trước 1975.
Tôi may mắn có người chị cả một thời say mê tạp chí Tuổi Hoa. Hồi đó nhà nghèo (giờ vẫn nghèo ), nên chị mua báo bằng tiền mẹ cho để đi xe, và… đi bộ tới trường. Vì Tuổi Hoa là bán nguyệt san, nửa tháng ra một số, nên chị cũng hơi chật vật về tài chánh
Trước khi đọc một cuốn báo mới, năm chị em tôi hay mân mê cái bìa báo xinh xắn, nhiều màu sắc qua nét cọ tài hoa của họa sĩ Vivi. Hình bìa hầu hết là tác phẩm của Vivi (trừ rất ít – hình như một cái – của một học viên trong Lớp Hội Họa Tuổi Hoa).