
Trước nay tôi rất ít khi viết về đời lính. Thứ nhất, vì không tránh
được cái tôi (đáng ghét). Thứ hai, vì tôi chỉ là lính con so (10
tháng quân trường, 8 tháng chiến trường), là cấp chỉ huy thấp nhất
(chuẩn úy) ở binh chủng "mạt" nhất (Địa Phương Quân), công trận chưa
có gì để hãnh diện. Tôi vẫn nghĩ rằng, muốn viết về lính, tác giả
nên là một quân nhân có binh nghiệp lớn (cao cấp, thâm niên), xuất
thân từ những binh chủng oai hùng (Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến,
Biệt Động Quân), vào sinh ra tử (Biệt Kích), bay bướm (Không Quân)
hay pha chút lãng mạn (Hải Quân). Tác phẩm nên đề cập những mặt trận
lớn (Hạ Lào, Bình long, Xuân lộc, Dakto), những địa điểm danh tiếng
(Khe Sanh, Charlie).