Ước Mơ Đầu Xuân - Trần Trung Đạo
Tôi ít viết thơ tình. Không phải vì tâm hồn tôi khô khan, lạnh cảm nhưng
chỉ vì một cảm xúc riêng tư chưa kịp dâng lên đã bị những ưu tư chung
đè xuống. Đất nước nghèo nàn, quê hương xa xôi, lòng người ly tán trở
thành những gánh nặng không rời. Nặng đến nỗi nhiều khi tôi tưởng chừng
nếu không có sự đóng góp của mình đất nước sẽ khó mà thay đổi. Thật ra,
không phải thế. Tôi chỉ thương cho quê hương khốn khó mà nghĩ thế thôi.
Không có tôi mùa đông vẫn ra đi và mùa xuân sẽ đến.