dimanche 26 juillet 2015
Buổi tâm tình với tuổi trẻ Việt Nam của KHG Dương Nguyệt Ánh ở Melbourne
Hội trường có sức chứa 200 người nhưng vẫn không đủ chổ ngồi cho đồng
bào, đa số là các bạn trẻ, nên một số người phải đứng. Đây là lần thứ 2
KHG Dương Nguyệt Ánh đến Melbourne và sự tham dự đông đảo của đồng hương
trong các buổi nói chuyện của cô đã nói lên sự ưu ái của đồng bào dành
cho cô, một con người có lòng với đất nước, một niềm hãnh diện cho dân
tộc Việt Nam.
Sau nghi thức chào quốc kỳ Úc-Việt và một phút mặc niệm, hai cô hướng dẫn chương trình Quỳnh Châu và Mai Lan đã ngõ lời chào đón đồng bào, cám ơn KHG Dương Nguyệt Ánh và phu quân, ông Đặng Hữu Thọ, đã nhận lời mời của CĐNVTD/VIC đến tầm tình cùng giới trẻ ở Melbourne. Tiếp theo, cô Phượng Vỹ (PCT Nội Vụ CĐNVTD/VIC), nhắc lại mục đích của buổi nói chuyện là nhắm vào các đề tài về tương lai và sự thăng tiến trong lãnh vực nghề nghiệp của giới trẻ Việt Nam cũng như vai trò và trách nhiệm của họ đối với quê hương - đó chính là sự quan tâm đặc biệt của CĐ.
Sau nghi thức chào quốc kỳ Úc-Việt và một phút mặc niệm, hai cô hướng dẫn chương trình Quỳnh Châu và Mai Lan đã ngõ lời chào đón đồng bào, cám ơn KHG Dương Nguyệt Ánh và phu quân, ông Đặng Hữu Thọ, đã nhận lời mời của CĐNVTD/VIC đến tầm tình cùng giới trẻ ở Melbourne. Tiếp theo, cô Phượng Vỹ (PCT Nội Vụ CĐNVTD/VIC), nhắc lại mục đích của buổi nói chuyện là nhắm vào các đề tài về tương lai và sự thăng tiến trong lãnh vực nghề nghiệp của giới trẻ Việt Nam cũng như vai trò và trách nhiệm của họ đối với quê hương - đó chính là sự quan tâm đặc biệt của CĐ.
Tiếng Việt thời nay: nên cười hay nên khóc?
Một
buổi tối cuối năm đi dạo
một vòng trên net, tôi
vô tình sưu tầm được một
số hình ảnh mà những
người đăng lên cho là
ảnh vui cười. Mới xem
thì đúng là nhịn cười
không nổi, bà xã tôi
đang nằm ngủ giật mình
la lên tưởng rằng tôi
phát khùng giữa đêm
khuya. Nhưng một lúc sau,
suy nghĩ kỹ thì tôi cười
hết nổi rồi. Có nên cười
hay nên khóc ?. Cười vì
sự dốt nát, ẩu tả của
tác giả các bảng quảng
cáo, bảng hiệu, bài báo
trên hay khóc cho Tiếng
Việt của người Việt thời
nay ?
Theo tôi thì việc này nó có nhiều nguyên nhân sâu xa liên quan giữa người viết và người đọc, từ cách sống, cách nghĩ và mối quan hệ trong xã hội của người Việt chúng ta .
Theo tôi thì việc này nó có nhiều nguyên nhân sâu xa liên quan giữa người viết và người đọc, từ cách sống, cách nghĩ và mối quan hệ trong xã hội của người Việt chúng ta .
-
Cách sống và cách suy
nghĩ hiện nay :
viết chữ theo phát âm,
nói sao thì viết vậy,
không cần biết đúng hay
sai. Viết chữ không cần
biết đến chính tả và văn
phạm chỉ cần người ta
hiểu là được rồi. Đó là
hậu quả của mấy chục năm
trước, cách dùng chữ của
chính các cơ quan nhà
nước ta, lúc đó ai dám
lên tiếng sửa sai. Một
loạt các “
Cửa hàng thịt tươi sống
Phụ Nữ “, “
Cửa hàng chất đốt Thanh
Niên “, “
Cửa hàng May đo Thiếu
nhi “ tràn ngập
cả nước. Dân ta thì khi
đó chỉ cần đến đó sắp
hàng mua được là mừng
rồi, ai cần quan tâm đến
thịt của phụ nữ hay của
thanh niên, ai quan tâm
đến cửa hàng không đo mà
may được.
Rối bời chữ nghĩa - Huy Phương
Tuần trước tôi vừa « nhập viện ». Nói cho cam, chẳng phải tôi xin vào
Viện Mồ Côi làm gì vì đã quá già, cũng không phải vào Viện Hán Học xin
thầy mấy chữ thánh hiền, vào Viện Thẩm Mỹ để sửa sang lại dung nhan,
cũng chẳng phải vào viện Nghiên Cứu Mác- Lê Nin của ông Hoàng Minh Chính
để làm quái gì, vậy mà bạn bè, bà con cứ nói một hai là tôi « nhập viện
».
Đơn giản là tôi mới vào nhà thương, hay nói chữ nghĩa là tôi vào nằm bệnh viện, cái gì mà cứ nằng nặc một hai gán ép cho tôi là « nhập viện », cho danh chính ngôn thuận, nếu gọi nhà thương là viện thì bệnh nhân nằm nhà thương gọi luôn là « viện sĩ » cho được việc. Cũng như trước đây mấy chục năm, bọn Cộng Sản cứ một hai đòi « cải tạo » chúng tôi và đặt cho chúng tôi một danh từ khá kêu là « cải tạo viên ».
Đơn giản là tôi mới vào nhà thương, hay nói chữ nghĩa là tôi vào nằm bệnh viện, cái gì mà cứ nằng nặc một hai gán ép cho tôi là « nhập viện », cho danh chính ngôn thuận, nếu gọi nhà thương là viện thì bệnh nhân nằm nhà thương gọi luôn là « viện sĩ » cho được việc. Cũng như trước đây mấy chục năm, bọn Cộng Sản cứ một hai đòi « cải tạo » chúng tôi và đặt cho chúng tôi một danh từ khá kêu là « cải tạo viên ».
Inscription à :
Articles (Atom)