Thấm thoát, Hoàng đi đã
một năm. Nhớ con người văn nghệ bèn tìm đọc những bài anh em viết cho
tình bằng hữu. Chợt thấy bài của chính mình. Đọc lại thấy chuyện cũ mà
như mới. Bèn xin sửa chữa để đăng lại. Có những bài ca, nghệ sĩ thay
nhau trình diễn nhiều lần. Tại sao không đọc lại bài văn. Như thế này...
Giọt nắng cuối ngày chưa vội tắt, mà lời từ biệt đã lên môi.
Câu thơ chẳng biết của ai mà ghi lại cũng chẳng biết có đúng không.
Nhưng thực sự rất gần với hoàn cảnh của ông thầy dạy Triết, Nguyễn Xuân
Hoàng.