Dạo
13- 14 tuổi, đêm có trăng tôi hay theo mấy thằng gần nhà ra vườn điều
rìa xóm để rình mấy cặp tình nhân hò hẹn. Chuyện âu yếm lén lút của họ
là trò cười tục tĩu của đám con trai mới lớn. Đến một đêm, chúng tôi bắt
gặp chị Hồng, con cậu tôi với một người đàn ông lạ. Chúng không chỉ
cười chị mà còn cười cả tôi. Từ đó tôi không đi theo chúng nữa. Và tôi
giận, tránh mặt chị Hồng, người mà từ trước đến nay tôi vốn rất khắng
khít.
Một
hôm chị chặn tôi trên đường đi học về, mặt chị hốc hác, mắt sâu hoắm.
Tôi bực vì lòng gợn lên ý nghĩ lý do sâu kín hàng đêm đã khiến chị tiều
tụy. Chị hỏi tôi sao dạo này lại ghét bỏ chị như thế? Tôi gằm mặt không
thèm trả lời. Ngẩng lên, thấy mắt chị đầy nước mắt.